Cấu tạo đơn giản nhưng “uy lực” của chiếc ống phốc mà Ngọ sử dụng
Trong bức tranh ký ức của Ngọ, không có món đồ chơi công nghệ hiện đại nào sánh được với sự hấp dẫn của những món đồ tự chế. Chiếc súng trên tay Ngọ không phải hàng mua ngoài tiệm, mà là súng phốc (nhiều nơi gọi là ống phốc, súng đốp) được làm thủ công đầy tỉ mỉ.
Nguyên liệu để tạo ra nó là những dóng tre đằng ngà, trúc hoặc nứa tép nhỏ, thẳng tắp, thành dày và rỗng ruột. Một bộ súng chuẩn khi ngọ chơi bắn súng phốc gồm hai phần: ống súng (nòng) và một thanh tre khác vót tròn làm pít-tông (cái đẩy). Đầu pít-tông thường được Ngọ quấn thêm chút giẻ ướt hoặc dây chun vòng nịt để tạo độ khít tuyệt đối trong lòng ống, yếu tố quyết định tiếng nổ có to hay không.
Những loại “đạn dược” đặc biệt khi ngọ chơi bắn súng phốc
Trò chơi con trẻ ngày xưa sáng tạo ở chỗ tận dụng mọi thứ từ thiên nhiên. Để ngọ chơi bắn súng phốc đạt hiệu quả “tác chiến” cao nhất, khâu chọn đạn rất quan trọng.
“Vũ khí hạng nặng” phổ biến nhất thời đó chính là những hạt xoan non xanh cứng, tròn vo. Lũ trẻ thường phải lùng sục khắp cây xoan trong làng để chọn những quả có kích thước vừa khít lòng ống tre. Nếu mùa xoan chưa tới, Ngọ và đám bạn sẽ chuyển sang dùng “đạn giấy”: xé nhỏ giấy vụn, ngâm nước hoặc nhai nát rồi vo tròn lại thành những viên bi nhỏ, nén chặt tay.
Âm thanh “PỐC” giòn giã – Linh hồn của trò chơi
Cách chơi đòi hỏi một chút kỹ thuật và sức mạnh của đôi tay. Ngọ nhét một viên đạn vào đầu nòng để bịt kín khí, sau đó nạp tiếp viên thứ hai vào phía đuôi.
Khoảnh khắc kịch tính nhất là khi Ngọ dùng lực tay đẩy mạnh và dứt khoát thanh pít-tông. Áp suất không khí bị nén cực đại giữa hai viên đạn sẽ tống viên phía trước bay vút ra ngoài với một tiếng “PỐC” đanh gọn, giòn giã nghe cực kỳ đã tai. Những trận giả khi ngọ chơi bắn súng phốc tuy có lúc bị hạt xoan bay vào người đau điếng, nhưng sân chơi lúc nào cũng rộn rã tiếng cười và sự phấn khích của tuổi thơ vô tư lự.

Leave a Reply